Câu chuyện về tư duy sống tích cực.
Có một lần tôi đi Jamaica du lịch cùng vợ. Chúng tôi vừa đáp máy bay thì gặp phải một cơn mưa như trút nước. Tôi thừa nhận là ngay lập tức tôi phản ứng vô cùng tiêu cực. Khi vào được taxi thì tôi đã khá bực bội và kì nghỉ này chắc sẽ bị tan tành bởi điều kiện thời tiết quá thất thường.
Thế là tôi bảo anh lái xe: “Sao mà mưa lắm thế? Mưa thế này thì cả
tuần mới tạnh hả anh?” Người đàn ông Jamaica cao, da đen nhìn tôi, cười và nói
bằng giọng tiếng Anh lơ lớ: “Thưa ông, ở Jamaica không có mưa, chỉ có nắng... dạng
lỏng thôi, thưa ông.”
Trên đường đến khách sạn, tôi để ý thấy có rất nhiều con lươn giảm
tốc ở mọi nơi. Tôi lại bực bội hỏi người lái xe: “Sao ở đây có lắm con lươn giảm
tốc thế, khó chịu quá đi mất!” Anh ta lại đáp rất hóm hỉnh: “Thưa ông, ở
Jamaica chúng tôi không có con lươn giảm tốc, mà chỉ có... cảnh sát đang ngủ,
thưa ông.”
Anh giải thích là có rất nhiều trẻ em chết vì tai nạn giao thông
do những người lái xe quá nhanh trên đường phố. Để giải quyết vấn nạn này, dân
chúng đã hợp sức đặt những con lươn giảm tốc để những người lái xe chạy chậm lại.
Từ đó đến nay, dân ở đây gọi chúng là cảnh sát đang ngủ.
Lúc đó, vừa mệt vừa ướt lướt thướt, nóng bức và luộm thuộm, lần đầu
tiên tôi nhận ra định nghĩa thực sự của quan điểm là gì. Tôi đã rất may mắn được
kèm cặp bởi một trong những nhà diễn thuyết vĩ đại nhất thế giới, tất cả đều nhắc
đến tầm quan trọng của quan điểm, nhưng chính anh lái xe taxi người Jamaica
này, trong một cuộc nói chuyện phiếm, đã khiến tôi hiểu ra chân lý.
Quan điểm chỉ đơn giản là cách bạn chọn để nhìn vạn vật. Mưa đối với
tôi là nắng dạng lỏng đối với anh. Con lươn giảm tốc với tôi là khó chịu nhưng
lại là dụng cụ bảo hộ với anh. Việc nhận ra hai người có thể nhìn vào cùng một
sự vật với nhận định hoàn toàn khác nhau là rất quan trọng. Và bởi vì cách nhìn
ảnh hưởng lên cảm nhận và hành động, những lựa chọn này, dù có vẻ nhỏ nhặt, thật
ra có quyền năng rất lớn.
Một minh họa khác về tác động của những lựa chọn đơn giản là quyển
sách rất thuyết phục của Mac Anderson và Sam Parker có tên “212: Thêm một độ”.
Trong sách có một video ngắn đi kèm, các tác giả chúng minh sự thật là ở 211 độ
(độ F; 1 độ F = 1,8 x độ C + 32) thì nước nóng – nhưng ở 212 độ thì nước sôi.
“Khi nước sôi sẽ bốc hơi và hơi nước này có thể dùng để chạy máy
hơi nước. Chỉ 1 độ này là đủ để tạo nên tất cả sự khác biệt”, các tác giả nói.
Họ còn minh họa tác động của 1 độ thông qua vài ví dụ khác nữa.
Tôi tin rằng 1 độ rất nhỏ, hầu như không đáng kể, gần như không nhận
biết được, nhưng nó cũng tạo ra khác biệt như việc lựa chọn hai thái độ “Tôi
chưa chắc lắm”và “Tôi sẽ theo đuổi đến cùng”. Hay nói cách khác là, giữa hai
câu hỏi “Có nên không?” và câu hỏi “Làm thế nào?”
-
1 độ khác biệt trong quyết tâm
phân cách những người bạn trông cậy được và những người sẽ bỏ bạn giữa cuộc
chơi.
-
Nó cũng quyết định người sẽ chinh
phục được thế giới và người sẽ đầu hàng trước thếgiới.
-
Đấy là sự khác biệt giúp một số
cá nhân để lại tên tuổi trong sử sách và những người còn lại chỉ là cái bóng nhờ
nhờ của tiềm năng không được khai thác hết.
-
Nó cho ta sức mạnh sống một cuộc
đời vận hành bởi những lựa chọn chưa không phải cuộc đời bị điều khiển bởi ngoại
cảnh.
-
Nó khiến ta tạo đà và quyết chí
thay vì trở nên bạc nhược trước khó khăn và những nỗi lo vớ vẩn.
-
Nó quyết định đời ta sẽ là một đường
thẳng quyết tâm hay những sự do dự chồng chéo.
-
Nó tiên đoán ai sẽ kết hôn với
lòng quyết tâm và ai sẽ sớm li hôn những giấc mơ của họ.
-
Nó tạo ra một đường biên phân
cách, để rồi cuối cùng trở thành một khoảng cách ngăn giữa những người chiến thắng
và kẻ bại trận.
-
Nó là “nhân tố tối cao” nhất
trong việc quyết định đời bạn sẽ là một thành tựu rực rỡ hay chỉ là một mớ bỏ
đi.
Cam kết nghe thì khó, và nó khó thật, nhưng nó cần thiết bởi vì chẳng
ai bảo khép mình vào khuôn khổ là đơn giản.
Rory Vanden
0 nhận xét: