TRÂN TRỌNG BIẾT ƠN
TRÂN TRỌNG BIẾT ƠN
Trân quý giá trị của lòng tốt và biết ơn những ân tình, ta không chỉ xây dựng mối quan hệ bền vững mà còn lan tỏa giá trị nhân văn, sáng đẹp cuộc đời.
Ngày xưa, tại một vùng quê thanh bình ở Scotland, có một người nông dân nghèo tên Fleming sống đời giản dị, lam lũ ruộng đồng quanh năm bán mặt cho đất bán lưng cho trời nuôi dưỡng gia đình. Một buổi chiều tĩnh lặng, khi đang cặm cụi trên cánh đồng, ông chợt nghe tiếng kêu cứu vọng lại từ đầm lầy gần đó. Không chút do dự, ông chạy đến, thấy một cậu bé đang vùng vẫy trong lớp bùn sâu, gương mặt hoảng loạn, nước ngập đến cổ. Không chút do dự, Fleming lao xuống, kéo cậu bé lên bờ, giành lại sự sống từ tay tử thần.
Ngày hôm sau, một cỗ xe ngựa lộng lẫy dừng trước túp lều
tranh của Fleming. Một quý ông ăn vận sang trọng bước xuống, tự giới thiệu là
Randolph Churchill, cha của cậu bé được cứu. Với lòng biết ơn sâu sắc, ông nói:
"Tôi đến để cảm tạ vì ngài đã cứu mạng con trai tôi. Xin hãy nhận lấy món
quà hậu tạ."
Fleming, với ánh mắt chân thành, đáp:
"Thưa ngài, việc cứu người là điều tâm can mách bảo. Tôi không mong cầu
đền đáp, bởi lòng tốt không cần toan tính."
Ngay lúc ấy, cậu con trai nhỏ của Fleming, khoảng mười tuổi,
bước vào lều. Quý ông Churchill nhìn cậu bé, mỉm cười hỏi:
"Cậu bé, lớn lên cháu muốn làm gì?"
Cậu bé, với giọng nói hồn nhiên nhưng đầy e ngại, đáp:
"Thưa ngài, nhà cháu nghèo, chắc cháu sẽ nối nghiệp cha làm nông."
Quý ông tiếp lời, ánh mắt ấm áp:
"Nhưng nếu được mơ ước, cháu muốn điều gì?"
Cậu bé cúi đầu, ngập ngừng, rồi thốt lên:
"Dạ, cháu muốn được học hành, trở thành bác sĩ để cứu người."
Nghe vậy, Randolph Churchill quay sang Fleming, đề nghị:
"Xin hãy cho phép tôi chu cấp việc học cho con trai ngài, như tôi đang làm
cho con mình. Nếu cậu bé mang trái tim nhân hậu như cha, tôi tin một ngày nào
đó, cả hai chúng ta sẽ tự hào về cậu."
Fleming, dù ngại ngùng, nhận thấy ánh sáng tương lai trong lời đề nghị ấy, bèn
gật đầu đồng ý và cám ơn tấm nhân ái của Quý ông Churchill.
Cậu bé ấy, nhờ lòng tốt của người cha và cơ hội từ quý ông Churchill, được học tại những ngôi trường danh giá, tốt nghiệp Đại học Y khoa St. Mary’s ở London.
Với hoài bão lớn lao và ý chí kiên định, cậu trở thành Alexander Fleming – người phát minh ra penicillin, loại kháng sinh mở ra kỷ nguyên mới cho y học, cứu sống hàng triệu người. Năm 1945, ông được vinh danh với giải Nobel Y học, khắc tên mình vào lịch sử nhân loại.
Điều kỳ diệu hơn nữa, cậu bé được cứu khỏi đầm lầy năm xưa, Winston Churchill, sau này mắc viêm phổi hiểm nghèo. Chính penicillin của Fleming đã kéo ông khỏi lưỡi hái tử thần. Từ một cậu bé suýt mất mạng, Winston trưởng thành, trở thành Thủ tướng vĩ đại của nước Anh, dẫn dắt đất nước vượt qua cơn bão Chiến tranh Thế giới thứ hai, và được cả thế giới tôn kính. Hai con người ấy, Alexander Fleming và Winston Churchill, không chỉ gắn kết bởi một lần cứu mạng, mà còn trở thành đôi bạn thân thiết suốt đời, cùng an nghỉ tại một nghĩa trang ở London sau khi qua đời.
Bài Học Cuộc Sống
Câu chuyện giữa Alexander Fleming và Winston Churchill là minh chứng sống động cho nhân cách trân trọng và biết ơn. Hành động cứu người không toan tính của ông Fleming xuất phát từ lòng nhân ái thuần khiết, không màng danh lợi. Đáp lại, sự biết ơn của Randolph Churchill không chỉ dừng ở lời nói mà hóa thành hành động thiết thực, chu cấp việc học cho con trai Fleming, mở ra tương lai rực rỡ. Chính lòng trân trọng và biết ơn lẫn nhau đã kết nối hai số phận, gieo mầm cho những đóng góp vĩ đại của cả Fleming lẫn Churchill.
Bài học rút ra là: khi trân quý giá trị của lòng tốt và biết ơn những ân tình, ta không chỉ xây dựng mối quan hệ bền vững mà còn lan tỏa giá trị nhân văn, sáng đẹp cuộc đời.
TRỌNG ĐIỂM: Giúp vật chất là hạ sách, giúp chuyên môn là trung sách, giúp quan niệm là thượng sách.
Giúp người theo các thứ tự ưu tiên sau:
Người cần mình
Người gần mình
Người có trân trọng-biết ơn
Người ơn của mình
ĐỀN ĐÁP TIẾP NỐI: trong thân thí thì đền đáp tiếp nối có nghĩa là cách đơn giản nhất để trả ơn lại người đã giúp mình. Đền đáp tiếp nối bằng cách giúp đỡ 3 hoặc nhiều con người kế tiếp cần sự giúp đỡ của mình. Đây là một nghĩa cử cao đẹp thuộc về đạo lý, đồng thời giúp mỗi người chúng ta và giúp chúng ta trả ơn lại người đã giúp mình!
Các bạn hãy cùng dành 5-10 ghi xuống những người đã giúp mình để có ngày hôm nay, từ đó quan sát xung quanh để “tiếp nối” hành động nhân ái giúp con người.
Để thân thí trọn vẹn: soạn sẵn môi trường tốt, quan niệm chuẩn, tâm thái đúng, năng lực phù hợp, có thể giúp chúng ta phát triển tài nguyên vô hạn.
7 BỐ THí QUAN TRỌNG ĐỜI NGƯỜI
5. TÂM THÍ
ĐỊNH NGHĨA:
Tâm thí là bố thí trân trọng – biết ơn.
KHÁI NIỆM: Trân trọng biết ơn là trạng thái cảm động nội tâm trước sự vật, sự việc, hiện tượng hay con người.
Người trân trọng biết ơn là người mà trạng thái nội tâm luôn có sự cảm động trước sự vật, sự việc, hiện tượng, hành vi của người khác.
Cảm động nội tâm là trạng thái cảm nhận bên trong nội tâm xuất hiện khi điều mình không xứng đáng có nhưng mình lại có, là điều mà bản thân nhận được vượt ngoài cái tưởng và tham của thực tại về tài, sắc, danh, thực, thùy.
Nuôi dưỡng sự cảm động nội tâm để khởi tạo sự trân trọng biết ơn với con người
Trân trọng thì sở hữu, biết ơn thì mới thiên trường địa cửu.
Trân trọng là tốc độ, biết ơn là phương hướng.
Người sở hữu không trân trọng thì người trân trọng sẽ sở hữu.
Điều người khác làm cho mình là điều không nên. Điều mình làm cho người khác là điều nên làm.
Vì vậy, một người gây ra điều bất như ý đến với chúng ta thì người đó đã tích hạt mầm xấu. Nếu chúng ta biết tâm thí trong trường hợp này thì chúng ta sẽ rút ra bài học biết ơn từ sự kiện bất như ý đó.
Ví dụ: Nếu anh chị có con và con vô tình làm một hành động nào đó các anh chị buồn lòng, hoặc con không nghe lời hoặc không làm theo ý muốn của anh chị. Nếu các anh chị phiền lòng, đau khổ, tức giận thì các anh chị đã góp phần làm cho con tích hạt mầm xấu.
Tương tự như vậy với những người xung quanh khi họ tạo ra bất như ý cho các chúng ta, nếu lmchúng ta đau khổ, buồn bã, oán trách thì họ đã tích hạt mầm xấu. Vậy thì người có tâm thí là người rút ra bài học từ hành vi đó của con hoặc của người xung quanh và trân trọng biết ơn bài học đó. Nhưng nhớ không được trân trọng biết ơn việc bất như ý hay người gây ra hành động bất như ý đó vì nó sẽ xảy đến thường xuyên hơn.
Biết ơn cái gì sẽ thu hút cái đó nhiều hơn. Biết ơn bài học vì nhờ đó giúp chúng ta trưởng thành hơn. Như vậy người tạo cho chúng ta bài học sẽ trở thành thầy của chúng ta. Chúng ta xem người đó là thầy vì người đó đã chuyển bài học đó đến cho chúng ta thông qua sự kiện. Khi khởi được nguồn năng lượng trân trọng biết ơn, lúc đó bài học chuyển thành một hạt mầm tốt và tạo ra kết quả như ý trong tương lai.
Nhận xét
Đăng nhận xét